(Phần 2) Chia sẻ lại chuyến roadtrip với BMW 7 Series đi 3,000km quanh Châu Âu (năm 2016)

(Phần 2) Chia sẻ lại chuyến roadtrip với BMW 7 Series đi 3,000km quanh Châu Âu (năm 2016)

PHẦN 5: TOUR THAM QUAN BẢO TÀNG BMW VÀ NHÀ MÁY BMW MUNICH

Đây chắc chắn là một phần không thể bỏ sót khi ghé thăm BMW Welt, mà nếu bạn nào bỏ sót rồi thì chắc là về nhà tiếc hùi hụi.

Như mình đã nói trước đây, đại bản doanh của BMW tại Munich là cả một quần thể, bao gồm: trụ sở chính của BMW Group (BMW Headquarters), BMW Welt, Bảo tàng BMW, trụ sở BMW Classic và nhà máy BMW ở Munich như ảnh sau:

Và thật đơn giản, chỉ với vài bước chân là bạn đã khám phá được phần lớn văn hoá và lịch sử phát triển của BMW, cũng như là hầm bà lằng đủ thứ.

Trong những cái này thì:

  • BMW Welt được vào cửa miễn phí.
  • BMW Headquarters thì khỏi vào vì đó là nơi làm việc của họ, đứng quanh quẩn bên ngoài chụp ảnh thì ok.
  • BMW Museum sẽ mất vé vào cửa khoảng 10 EURO gì đó - lưu ý: bảo tàng mở cửa cả tuần trừ thứ hai. Ở đây họ cũng bán tour có hướng dẫn viên để đi tham quan bảo tàng.
  • Nhà máy BMW thì phải đi theo tour rồi, không thể tự đi, giá khoảng 12 EURO / người và thời gian của tour là khoảng 2 giờ. Lưu ý: nhà máy chỉ mở cửa từ thứ 2 đến thứ 6 vì cuối tuần công nhân nghỉ đi chơi!!!
  • BMW Classic là nơi tụ tập của toàn bộ những gì thuộc về "cổ" của BMW Group. Khu vực này đợt đó mình chưa đi, nghe nói giá tour là khoảng 16 EURO / người, thời gian là 60 phút.

Mình sẽ giới thiệu về BMW Museum trước - một toà nhà khá đặc biệt, có hình dạng như 1 cái tô phở ?. Bạn có thể đi từ BMW Welt sang BMW Museum bằng một cây cầu đi bộ qua đường.

Thực ra cái bảo tàng nào thì nó cũng rưa rứa, chủ yếu là nói về lịch sử, quá trình hình thành và phát triển, bla bla.... Với một đứa lười đi tham quan bảo tàng như mình thì có thể nói là chưa bao giờ ở được cái bảo tàng nào quá 1 giờ đồng hồ, chủ yếu là đi vãn cảnh, xem qua loa cho biết rồi về...

Nhưng cái BMW Museum này thì hoàn toàn khác ?. Có thể nói nó là một wikipedia sống động về BMW, mà có những thứ bạn sẽ không thể tìm thấy ở đâu trên thế giới internet rộng lớn này ngoại trừ khi bạn vào thăm bảo tàng này!!!

Cách những người quản lý bảo tàng trưng bày các đời xe, các câu chuyện, các mẫu xe, các mẩu quảng cáo BMW từ những năm một ngàn chín trăm hồi đó, những khung xe treo ngược lên trần nhà, những mẫu xe độc nhất vô nhị ... thực sự là rất ấn tượng và cuốn hút. Nói chung rất khó để diễn tả những điều đó bằng lời, nên bài viết này mình chỉ có video + ảnh để các bạn xem và tự cảm nhận.

Đó là về BMW Museum, còn Nhà máy BMW thì có quy định là không được quay phim chụp ảnh, nên 2 vợ chồng mình chỉ đi tour thôi, và thực sự nó đáng từng xu một (tất nhiên nó đã rất rẻ rồi - 12 EURO cho 1 tour 2 tiếng vòng quanh nhà máy). Đại loại là trong tour bạn sẽ được đi tham quan tất cả các công đoạn để làm ra 1 chiếc BMW. Trong nhà máy thì như phim viễn tưởng vì bạn sẽ nhìn thấy hàng trăm robot cần mẫn làm việc không ngừng nghỉ, con người chỉ làm 1 số khâu như lắp ráp, vặn ốc vít, kiểm tra và thử nghiệm này nọ thôi. Ấn tượng nhất là phòng sơn màu xe, với quy trình khép kín và thời gian sơn chỉ 2-3 phút gì đó cho một chiếc xe. Theo như người tour guide nói thì đây là một trong những nhà máy hiện đại bậc nhất trong ngành ô tô toàn cầu. Thực sự là rất đáng tham quan luôn!!!

Còn một phần liên quan đến BMW nữa là event kỷ niệm 100 năm thành lập của tập đoàn, diễn ra vào ngày 10/9/2016 với rất nhiều thứ hay ho, nhưng mà chắc mình sẽ quay lại sau vì có vẻ hơi bội thực thông tin liên quan đến BMW rồi, giờ cần 1 chút đi chơi, 1 chút thắng cảnh và ăn uống để đỡ nhàm ?. Phần sau sẽ là phần roadtrip 3000km của 2 vợ chồng mình, với lịch trình Đức > Italia > Pháp > Thuỵ Sĩ > Đức trong 10 ngày.

PHẦN 6: NHẬN XE VÀ BẮT ĐẦU HÀNH TRÌNH ĐẦU TIÊN: MUNICH > ĐÈO STELVIO HIỂM TRỞ TOP THẾ GIỚI > THÀNH PHỐ VENICE MỘNG MƠ NHƯNG KO NHƯ MƠ

<phần này em copy lại từ facebook nhé>

Ngày 12/9 là 1 dấu mốc quan trọng trong chuyến đi này, vì là ngày bắt đầu roadtrip, heheeee

Sáng hôm đó 2 vc mình dậy sớm, pack đồ và check-out khách sạn, sau đó đi bộ ra chỗ lấy xe, địa điểm là SIXT MUNCHEN STACHUS, cũng ngay gần trung tâm Munich. Sáng sớm 8h 2 vợ chồng mình đã khăn gói để đi lấy xe rồi.

Việc đặt xe thì mình đã nói trong các note trước rồi, nên sẽ không nhắc lại nữa. Chỉ có điều như trước đây mình có nói, gần như các công ty thuê xe họ hiếm khi chắc chắn model mình thuê là model gì, mà thường là 1 NHÓM các xe cùng phân khúc (ví dụ như BMW 7 Series, Mercedes S-Class hoặc Audi A8 là 1 phân khúc sedan hạng F). Trừ khi book các mẫu cực kỳ đặc biệt (BMW M, Mercedes G-Class hay các mẫu xe thể thao như BMW i8 hoặc Jaguar F-Type ..v…v.) thì nó là GUARANTEED

Phân khúc mình book là nhóm 7 Series, S Class hoặc A8, nên khá lo lắng. Trong mấy chiếc này thì chỉ có 7 Series là chiếc xe đáng đi, vì nó là model mới ra, lại có nhiều công nghệ mới tinh (hệ điều hành iDrive mới, ghế massage mới, điều khiển xe bằng cử chỉ ..v..v…). Với cả là nó cũng là chiếc xe có cảm giác lái ok nhất trong 3 mẫu. Chuyến đi dài đến 3000km mà đi phải chiếc xe mình ko thích thì khác gì địa ngục đâu. Lạy cụ đừng cho con S hay A8 ??

Vì khá lo lắng nên trước ngày nhận xe, mình có qua chi nhánh SIXT mình sẽ lấy xe đến 2 lần. Lần nào cũng hỏi là tình hình như nào? Chiếc 7 Series tao đặt có available không? Thằng thuê trước nó có trả đúng ngày không? vân vân và mây mây ..v.v…

Thường thì câu trả lời nhận được sẽ là: ok bọn tao sẽ cố gắng sắp xếp cho mày chiếc xe mày thích, nhưng không chắc chắn đâu. Theo lịch thì có 1 thằng nó thuê chiếc 7 Series, và nó sẽ trả 1 ngày trước ngày mày đinh thuê (11/9), nhưng nhỡ đâu nó không trả đúng lịch thì bọn tao cũng không làm gì khác được.

Thôi đành vậy, có duyên có số cả rồi. Mình cũng tính là nếu ko có chiếc 7 Series thì đành thuê chiếc X5 hoặc 5 Series chạy cũng được.

Sáng ngày 12/9, vc mình đến đại lý thuê xe khá sớm (9h sáng) và việc đầu tiên hỏi là: HELLO, CÁI XE TAO BOOK NÓ ĐÃ SẴN SÀNG CHƯA? ?

Vẫn em nhân viên mọi lần mình vẫn gặp, nhìn mình, cười có vẻ bí ẩn, xong ẻm bảo: XIN LỖI TAO KHÔNG THỂ NÓI CHO MÀY BIẾT TRƯỚC ĐƯỢC. NHƯNG MÀY SẼ THÍCH NÓ ĐẤY.

Nói xong cái em nó liếc mắt đưa tình. Á được, cô nói thế thì anh yên tâm rồi. Mà được cái là bọn SIXT này là công ty cho thuê xe chăm sóc về hình ảnh nhất, đại lý các kiểu thiết kế cũng khá hiện đại. Nhân viên thì em nào em nấy đồng phục đẹp, cao ráo, xinh xắn, như hot girl. Xong còn nhiệt tình bảo mình: chúng mày cứ để hành lý ở đây, đi đâu đi xong tí quay lại lấy xe. Ok dịch vụ tốt, duyệt!

Còn 1h nữa mới đến lúc thuê xe, vợ chồng mình đi bộ ra ngay đầu quảng trường Karlsplatz để ăn sáng và tận hưởng cái không khí trong lành của Munich. Thôi sẽ tạm xa cái thành phố này trong 10 ngày để vi vu.

Thủ tục lấy xe khá dễ dàng. Tổng số tiền thuê xe dự kiến của mình sẽ là khoảng 1,000 EURO (BMW 740d, gần như đầy đủ trang thiết bị, thuê trong 10 ngày, chạy không giới hạn số km, đủ các loại bảo hiểm). Số tiền hãng SIXT giữ đặt cọc qua credit card là 2,600 EURO (mức chung cho xe loại này). Một lần nữa lưu ý, nếu bạn nào muốn thuê xe, thì BẮT BUỘC phải dùng Credit Card, chứ Debit Card hoặc Cash là không được nhé, hoặc có thể họ sẽ bắt bạn đặt cọc trong thẻ debit 1 số tiền nào đó khoảng 2,000 đến 3,000 EURO để làm tin.

Bọn mình cầm chìa khóa xe và xuống lấy xe. Thường thì các hãng cho thuê xe sẽ thuê 1 phần của khu để xe nào đó để tập kết.

Chiếc xe bọn này được giao là BMW 740d xDrive và khá bất ngờ khi chiếc xe này rất nhiều trang thiết bị (trước giờ cứ nghĩ xe cho thuê thì họ chỉ mua những chiếc có option tối thiểu thôi), nhưng chiếc này thì gần như kịch nóc: đèn laser (!!! quá hay), ghế massage, Head-up Display (hiểm thị thông tin trên kính lái), cảnh báo chệch làn đường, cảnh báo điểm mù, cửa sổ trời, trần da lộn màu tím, nội thất màu nâu, ghế khâu hình quả trám (đẹp vãi), Active Cruise Control (căng đét!!!), camera 360 độ, vành 19 inch, lốp run-flat. Nói chung là tương đối căng)

Chỉ tiếc cái là nó thiếu mấy thứ, 1 là không có lọ nước hoa theo xe (mặc dù có option nước hoa), 2 là dàn loa loại cơ bản (nghe chán vãi, nhạc kiểu ầm ĩ thì không lên nổi, nghe Sơn Tùng thì tạm được), 3 là không có chìa khóa cảm ứng (mẫu đang hot của 7 Series)

Thôi nghĩ thế cũng là may rồi, chứ nhỡ đâu nó nhét cho con S400 hoặc A8 thì toi.

Bước đầu tiên vc mình làm là kiểm tra xem xe nó có vấn đề gì không (xước xát này nọ) và chụp ảnh lại hiện trạng (bọn này quái vãi, cái hầm để xe nó cũng hơi tối tăm nên nhìn ko rõ lắm). Cũng may là chiếc xe này còn khá mới, lúc nhận xe nhìn đồng hồ mới có 3,000km. Coi như được bóc tem heheeee.

Nhập địa điểm tiếp theo vào Navi và lên đườngggggggg - Stelvio Pass thẳng tiến!!!

Sau hơn 20 phút thì bọn mình cũng ra được đường cao tốc. Mà đúng là đi bên này rồi mới thấy Việt Nam mình khổ. Những công nghệ trên xe (đặc biệt là hệ thống dẫn đường Navigation) bên này khá chính xác và dễ sử dụng. Chỉ cần nhập địa điểm cần đến và yên tâm lái xe, hệ thống trên xe dẫn mình đến đúng chỗ đó luôn, kèm theo hàng tỉ thể loại thông tin hỗ trợ, kiểu: chỗ nào rẽ, rẽ làn nào, còn bao xa nữa cần phải chuyển làn, còn cách biên giới nước khác bao xa, tốc độ giới hạn của cung đường mình đang chạy là bao nhiêu, sắp đến trạm thu phí chưa, đoạn nào đường đang tắc, đoạn nào đang sửa, có cần chuyển cung đường khác không ..v….v..

Ngoài ra các option khá hữu ích, đó là cảnh báo chệch làn đường (vô lăng rung khi đi chệch làn) và cảnh báo điểm mù (đèn sẽ nháy ở trên gương và vô lăng rung khi có xe chạy vào điểm mù mình không quan sát được). HUD (hiển thị thông tin trên kính lái) là cái quan trọng nhất rồi, hiển thị đủ mọi thông tin trên đời ở ngay kính lái. ..v.v..

Nói chung nhận định bước đầu của mình là chạy xe khá nhẹ đầu và không có cảm giác lo lắng hay lạ lẫm.

Chất lượng đường ở Đức nói chung, là như trải thảm. Không hề có kiểu mố cầu mấp mô hay ổ gà ổ voi. Thêm nữa là chiếc 7 Series chạy cũng khá êm ái nên càng thích nữa. Đúng là đất nước tạo ra những chiếc xe đẳng cấp thế giới haizzz.

Điều đặc biệt nhất ở đường cao tốc Đức (hay còn gọi là Autobahn), đó chính là có những khúc không giới hạn tốc độ. Đến những đoạn này là xe sẽ hiện lên icon hình tròn màu trắng có 3 vạch chéo, thoải mái đạp ga và không phải lo lắng gì hết. Vì vợ bầu nên mình chỉ dám chạy lên 200km/h (1 vài đoạn thôi), còn chủ yếu giữ ở mức quanh quẩn 150km/h.

Lịch trình hôm nay của mình là Munich >>>(260km)>>> Stelvio Pass (đèo Stelvio) >>>(365km) Venice. Chặng đường sẽ qua 4 nước: Đức >>> Áo >>> Thụy Sĩ (đến đúng biên giới là Stelvio Pass) >>> Ý. Xuất phát từ Munich là 11:00AM và đến Venice để check-in khách sạn vào khoảng 10:00PM.

Cung đường từ Đức sang Áo khá đẹp, và nó đẹp hơn nữa vì đây là mùa thu, cây cối xanh tốt và bầu trời rất trong. Bọn mình đi qua đủ các loại đường xá, từ cao tốc, đến đường làng (đi qua mấy cái town nhỏ), đường xuyên rừng, đường xuyên cánh đồng, đường lòng vòng trên núi ..v.v… Các bạn tự nhìn ảnh và cảm nhận, nhưng nói thật là ảnh hay video cũng chỉ diễn tả được 10% độ đẹp của nó thôi.

Cung đường từ Đức sang Áo khá đẹp, và nó đẹp hơn nữa vì đây là mùa thu, cây cối xanh tốt và bầu trời rất trong. Bọn mình đi qua đủ các loại đường xá, từ cao tốc, đến đường làng (đi qua mấy cái town nhỏ), đường xuyên rừng, đường xuyên cánh đồng, đường lòng vòng trên núi ..v.v… Các bạn tự nhìn ảnh và cảm nhận, nhưng nói thật là ảnh hay video cũng chỉ diễn tả được 10% độ đẹp của nó thôi.

Đường xuyên rừng ở Áo.

Qua các vùng núi với những cánh đồng cỏ xanh bất tận. Làm sao họ có thể chăm sóc một lượng lớn thiên nhiên mà lại rất đều đặn thế này nhỉ?

Có những cái hồ trên núi đẹp một cách khủng khiếp. Mặt nước xanh như ngọc, hai bên là những cánh đồng cỏ hoặc rừng cây xanh mướt, thỉnh thoảng lấp ló vài cái nhà. Có những khúc người dân dừng lại đi dạo, hoặc chơi mấy trò trên mặt nước, nhìn khá là thú vị. Tiếc là vợ chồng mình không dừng lại mà đi liên tục qua mấy đoạn này.

Đường xuyên làng, nhìn khá bình yên và trù phú

Có những lúc lại đi xuyên thẳng qua làng nhà người ta, đường bé xíu và nhà cửa sát hai bên đường luôn, thỉnh thoảng có mấy anh đi xe dạng như máy cày chắn hết cả đường.

Có một lưu ý, là nếu bạn nào muốn tự đi roadtrip thì phải chịu khó đọc kĩ các thông tin trên tuyến đường mình đi, nếu không thì sẽ gặp những quả rất căng. Một ví dụ là trước hôm bắt đầu roadtrip 1 ngày, mình mới rảnh và lên search (cho vui) thì mới biết được rằng đi qua Áo phải mua vé cao tốc ạ!!! Họ không có trạm thu phí, nhưng xe đi vào phải mua 1 cái vé (tiếng Áo là Vignette) và dán lên kính xe. Nó có giá 8,8 EURO cho 10 ngày với xe ô tô và được bán ở các trạm xăng hoặc cửa hàng tạp hóa ở gần biên giới.

Vé vào cao tốc tại Áo - gọi là Vignette. Mua 8.8 EURO cho 10 ngày, không có phạt 120 EURO (nếu xui mà gặp phải cảnh sát)

Và lưu ý thêm nữa, là không hề có biển báo nào nói về việc phải mua vé cao tốc qua Áo, hoặc nếu có thì không phải là tiếng Anh. Ai không có vé sẽ bị phạt 120 EURO!!! Nhưng đừng lo lắng, bên đó họ cho trả tiền phạt qua thẻ tín dụng)

Navi trên xe sẽ báo khi nào đến biên giới các nước.

Mà có 1 điều hơi buồn cười, là chặng này mình đi qua biên giới mấy nước, mà ko có cái cửa khẩu nào hết !?! Nếu Navi trên xe ko báo thì mình cũng chịu. Ở biên giới chỉ có 1 cái biển nhỏ, hình mấy ngôi sao (tượng trưng cho khối EU) và tên nước. Chả bù ngày xưa ở Mỹ, đi xuyên bang, hết mỗi bang là một cái biển tạm biệt to tổ bố và lại còn được làm rất đẹp và thú vị (ví dụ như cái biển tạm biệt Colorado và Utah chào quý khách dưới đây, hồi mình đi roadtrip năm 2014).

Ở bên Mỹ thì mỗi bang đều có cách tạm biệt và chào mừng theo 1 cách riêng rất đặc trưng, ví dụ như bang Colorado đây:

Hay ở Utah:

Biển Welcome to UTAH với hình vòm đá "Arches" đặc trưng của bang này. Theo mình biết thì bang Utah có đến 35 cái biển chào ở khắp các hướng với 7 nội dung khác nhau. Thế cơ mà!

Cảm nhận chung của bọn mình, là càng gần biên giới Thụy Sĩ thì cảnh càng đẹp.

Nói một chút về Stelvio Pass (Đèo Stelvio), nó được đánh giá là 1 trong 10 cung đường nguy hiểm nhất và đáng đi nhất thế giới. Stelvio là điểm cao thứ hai của dãy Alps, cao 2,757m trên mực nước biển và nằm giữa biên giới Ý - Thụy Sĩ.

Stelvio là điểm đến yêu thích của giới chạy motor phân khối lớn, giới đạp xe, giới chạy ô tô thể thao và giới ham vui (như vợ chồng mình heheee). Cũng dễ hiểu thôi vì nó là một đoạn đường đèo 48 khúc cua tay áo, dài 22 km (một lượt lên và xuống tổng cộng là 44km và 96 khúc cua). Nghe đến đây thôi là 2 vc mình đã quyết tâm phải đi bằng được rồi, và thêm nữa là nó cũng ở trên cung đường từ Munich qua Venice, đúng trên lịch trình của bọn mình.

Rất nhiều người đi motor PKL lên đây để ngắm cảnh và trải nghiệm đường đèo
Cũng thấy ít người Việt Nam đã lên và check-in ở trên này. Và nếu bạn muốn ghé thăm Stelvio, thì cách duy nhất là tự lái xe. Hình như có tàu hay bus gì đó lên đây, nhưng không thường xuyên.

Hôm bọn mình đi là thứ 2, nên đường khá vắng. Đừng dại gì mà đi lên Stelvio vào 3 ngày cuối tuần, địa ngục luôn. Cả tuyến đường tràn ngập toàn biker và khách lên chơi, đi như thế chỉ tổ bực mình và còn gì là thăm thú cảnh đẹp và trải nghiệm chạy xe. Có video xem trên Youtube, chú kia lên Stelvio đúng ngày có giải đua xe đạp lên đó, gặp mấy ngàn tay đua, đường còn không có mà đi, đi chỉ lo đụng phải người ta =))

Đường lên Stelvio Pass cũng khá lạ, 1 bên là núi đá trọc và gần như không có cây cối nhiều, 1 bên núi thì phủ toàn cây là cây, không có tuyết !?!

Bọn mình đi lên Stelvio cũng khá lo lắng, vì ngay ngày đầu tiên đi roadtrip đã đổ phát đèo căng đét, lại xe mới chạy, chưa quen lắm. Mà con BMW 740 này nó ô tô cái gì, nó là cái xuồng mới đúng, dài hơn 5 mét (may mà là bản ngắn, chứ bản L thì dài 5.2m). Cảm giác leo đèo đổ đèo bằng xuồng cũng khá thú vị =). Vợ mình lúc đầu chưa quen, còn gần như say xe.

Mà có cái thú vị, là cứ đi qua mỗi khúc cua là 1 cái cột có ghi số, ví dụ “48”, “47” …v.v.. bọn mình chẳng hiểu nó ghi cái gì. Mãi về sau mới biết là đánh số khúc cua ạ. Nó giúp người leo đèo biết được là mình đang ở khúc cua nào và số sẽ giảm dần.

Từng khúc cua đều được đánh số

Thỉnh thoảng gặp quả chen chúc như này cũng toát hết mồ hôi:

Có 1 số đoạn thì đường khá rộng, 2 xe tránh nhau thoải mái. Có 1 số khúc thì hơi hẹp, 2 xe vẫn tránh nhau được nhưng phải đi cẩn thận. Có 1 đoạn đang sửa đường, bị chiếc xe công trình chắn 1 làn, và khoảng trống còn lại chỉ vừa đủ để xe đi qua. Lúc đó căn cũng toát hết mồ hôi, may mà BMW 7 Series mới nó có chức năng căn tứ phía, cảm biến và camera khắp nơi xung quanh xe, nên mình cũng đi qua an toàn. Một số đoạn sửa đường khác còn có đèn xanh đèn đỏ luôn, có lần đầu tiên mình chưa hiểu cái đèn xanh đèn đỏ là như thế nào, cứ đi, thế là phải dừng lại nhường cho chiều ngược lại 1 lúc, ngại quá hehe.

Gặp bác Audi này đang lên bị chết máy giữa đường. Không hiểu lúc xuống bác đổ đèo như nào.

Thỉnh thoảng lại có 1 khúc để người đi đường đỗ xe, dừng nghỉ (và đi toilet giữa thiên nhiên nếu ko ngại ngần haha). Bọn mình cũng phải dừng giữa đèo 1 lần để tranh thủ chụp ảnh.

Vợ mình lúc này là đang bị phê đèo, nên mặt mũi nhìn hơi giống con dở tí thôi, các bạn thông cảm)

Ảnh chụp bằng GoPro Hero 3+ xấu quá, hình như đây là bức ảnh cuối cùng của chuyến này mình chụp với nó:

Các bác đi xe đạp lên có vẻ khá vất vả, mình nghĩ đi 1 chiều lên 1 chiều xuống chắc cũng phải mất 1 ngày. Nhưng được cái là cứ đi 1 lúc rồi nghỉ, xong đứng ngắm cảnh, thì cũng khá là thi vị ?

giphy.gif


Sau khoảng 1h vật lộn thì vc mình cũng đã lên đỉnh … Stelvio

Vợ mình thì mệt, bảo ra ngoài hóng gió tí mà cũng ko ra, nằm vật trong xe. Mình đành gửi xe trong bãi xe của 1 nhà hàng để đi ra ngoài. Nhiệt độ ngoài trời lúc này chắc chỉ khoảng 5-6 độ, may mà có cái khăn quàng cổ, ko thì chắc chết rét.

Đỉnh Stelvio Pass cũng chỉ có mấy cái nhà hàng, khách sạn và quầy bán đồ lưu niệm
Đỉnh Stelvio Pass cũng chỉ có mấy cái nhà hàng, khách sạn và quầy bán đồ lưu niệm

Các bạn thấy mình sắm được quả mũ lợn lòi đẹp ko?

Nán lại ở đỉnh Stelvio khoảng 15 phút thì 2vc mình bắt đầu đi xuống. Cũng hơi tiếc vì ở lại hơi ngắn, 1 phần vì còn phải đi tiếp về Venice, chặng đường dài gần 400km nữa, theo dự định 10h đêm mới về đến nơi, 1 phần khác vì lạnh quá, ko chuẩn bị quần áo dài.

Đổ đèo là lúc mình được ngắm cảnh, chứ lúc lên thì chỉ chú ý đường, chẳng nhìn được gì

Đổ đèo Stelvio này dễ hơn leo đèo, vì tầm nhìn thoáng hơn. Chẳng hiểu sao mấy chục khúc cua, mà không khúc nào có gương cầu lồi??? Cua tay áo như thế, lúc lên gần như mình ko thể quan sát là ngược chiều có xe đang đến không, bó tay luôn. Lúc về thì vì nó dốc nên còn quan sát được 1 chút. Hóa ra bọn này cũng rút ruột công trình như nước mình.

Trước khi vào cao tốc là đi qua những vùng làng quê phía Bắc Italy, khá yên bình và đẹp. Hai bên là khu trồng táo

Khoảng 1/3 chặng đường từ Stelvio về Venice là đường đi qua những ngôi làng Italy. Đi xong mình mới nhận ra 1 điều, là đi đường liên tỉnh đẹp hơn đường cao tốc rất nhiều. Đường tỉnh lộ thì bé, nhưng bù lại cảnh 2 bên rất đẹp, và thích dừng ở đâu thì dừng. Bọn mình đi qua những ngôi làng trồng táo, bạt ngàn táo, hàng triệu gốc táo, và đi xe ngay bên cạnh mấy cây táo luôn. Táo sai trĩu quả, có chỗ thu hoạch rồi, có chỗ chưa thu hoạch. Nhìn hấp dẫn đến mức vợ mình còn vào hái trộm táo nữa. Đúng là đồ tham ăn. Ăn táo xong lại thấy cây lê mọc ven đường, lại ăn trộm luôn 2 quả lê!?! Người ta mà ra bắt thì đẹp mặt.

7h tối, bọn mình dừng chân lần đầu tiên trong ngày, để đổ nhiên liệu và ăn tạm cái gì đó. Lúc này trời Italy vẫn rất sáng và trong.

Cao tốc của Italy, không giống như Đức, giới hạn tốc độ ở mức 130km/h, đường khá đông xe, nhưng chạy lại rất văn minh. Lúc này 2 vc mình cũng chẳng máu me chụp ảnh hay quay video gì nữa, GoPro gắn trên nóc xe cũng hết cả pin. Thôi tập trung chạy xe cho nhanh để còn về Venice nghỉ ngơi.

Cao tốc Italy (gọi là Autostrade) là tuyến duy nhất trong mấy nước mình đi qua có thu phí cầu đường. Mình đi từ Stelvio về Venice bị thu mất 20 EURO cho khoảng 200km hiu hiu, nhưng tính ra còn rẻ hơn Việt Nam.

Nhưng 1 ngày đẹp trời của bọn mình chưa kết thúc tại đó …

Về đến Venice là phải tìm chỗ đỗ xe. Vì cả Venice chỉ có 1 vài chỗ đỗ thôi, gần thì đắt, xa thì rẻ. Để cho chắc thì mình book ở 1 khu đỗ xe ngay gần ga tàu trung tâm của Venice, giá 30 EURO / ngày (ẹc ẹc, cắt cổ nhất trong những chỗ mình từng đi ở Châu Âu này) nhưng thôi cũng đành chịu vậy. Sau 1 ngày hoạt động mệt mỏi với hơn 600km, em 7 Series đã được 1 chỗ đỗ ngon lành tận tầng 6 của bãi đỗ xe.

Đỗ xe xong 2 vc lặc lè xách vali, xuống và chờ taxi. Line xếp hàng chờ taxi cũng khá đông, chờ mãi mới đến lượt:

Mình: CHO VỀ KHÁCH SẠN NÀY ĐI ANH ZAI TAXI

Taxi: (xem xem cái địa chỉ) CHỖ NÀY KHÔNG ĐI ĐƯỢC TAXI VÀO NHÉ, ĐI TÀU BIỂN MÀ VÀO EM ÊIIII

Như nào như nào? Hoảng hốt thật sự luôn. Thú thực là mình cũng chưa nghiên cứu về cái Venice này lắm. Cuối cùng sau 1 hồi xem xét thì hóa ra là trung tâm của cái thành phố này, không xe máy, không xe đạp, không ô tô, phương tiện duy nhất là chân hoặc tàu biển. Okay.

Hai vợ chồng thất thểu ra bến tàu (may quá, cũng gần đó), mua vé (mỗi vé mất 7.5 EURO) và lên tàu.

Đi Water Bus vào trung tâm Venice, quả này là ngoài kế hoạch (chết cái tội ko chịu tìm hiểu trước)

Venice về đêm, cũng khá tối tăm và ko được lung linh như mình tưởng tượng

Cảm giác đầu tiên về Venice, 1 là mới 10h tối mà nhìn tối mù mù thế, ko có đèn đường, 2 là mui sông mùi biển tanh vãi, như Tô Lịch với Kim Ngưu nhà mình… Và ôi trời ơi, từ bến đỗ của tàu về khách sạn phải đi qua 15 cái ngõ, 5 cái cầu, 10 cái bậc thang … Thật vui khi xách cái vali 25kg qua bằng đấy thứ chướng ngại vật, sau 1 ngày lái xe mệt mỏi. Venice thơ mộng đã chào đón chúng tôi như thế đấy các bạn ạ.

Ngóc ngách ngõ và khó tìm đường, đó là cảm nhận đầu tiên của bọn mình về Venice

Về khách sạn, nằm vật vì mệt. Khách sạn cũng không ổn lắm, nhưng thôi kệ đi. Chán chả buồn chú ý nữa. Gặp 2 người bạn Việt Nam của vợ mình bay từ London sang nhập team cho 9 ngày tiếp theo. Ngủ đã mai đi chơi tiếp heheeeeee.

Đây là video cho ngày hôm đó:

PHẦN 7: LÊNH ĐÊNH Ở VENICE

<từ phần này trở đi là mình viết tiếp, sau 3 năm kể từ ngày đi ? , chỉ dựa trên ảnh, video và trí nhớ nên có những phần không chi tiết được>

Venice là một nơi chắc ai cũng muốn đến 1 lần trong đời, và kiểu gì bạn cũng nghe đâu đó người ta ra rả là "không đến Venice nhanh lên nó sắp chìm rồi đấy, chìm là coi như mất luôn đấy!!!" . Vì lí do đó nên 1 năm có hẳn 20 triệu người đến Venice, vừa để ngắm cảnh, vừa để "nhanh chân" checkin nơi đây trước khi nó biến mất vĩnh viễn. À mà bao nhiêu năm rồi có thấy nó chìm gì đâu.

Ngủ nghỉ tại Venice

Đợt đó nhóm mình book 2 phòng khách sạn dạng cũ cũ ở đây. Nói luôn với các bạn là khách sạn tại Venice rất rất đắt đỏ nhé, nếu tử tế chút toàn 250-300$/ đêm, còn phòng mình book thì khoảng 100$/đêm. Đêm hôm 12/9 hai vợ chồng mình đến còn không gọi được lễ tân, loay hoay mãi không biết làm sao thì tự nhiên 1 bác làm bảo vệ 1 nhà hàng gần đó chạy lại mở cửa cho, hoá ra lễ tân gửi chìa khoá nhờ bác kia mở cửa hộ. Vào phòng thì wifi không được tốt lắm, và khá tồi tài. Thôi coi như ở tạm vậy. Chả hiểu sao lúc đó mệt với cả ko hào hứng đến mức chả buồn chụp ảnh.

Đi chơi tại Venice

Điều đầu tiên là bạn chỉ có thể di chuyển bằng đi bộ hoặc thuyền. Không có taxi, không có xe đạp, không có xe máy.

Hai là bạn sẽ phải đi hết ngõ này ngách khác. Nếu bạn đã từng đau đầu vì phố cổ Hà Nội quá rắc rối, thì so với level của Venice nó chỉ là chuyện vặt, ở đây nó còn phức tạp hơn nhiều!!! Lạc đường là chuyện đương nhiên nhé. Nhưng chính điều đó cũng là điều thú vị, khi mà bất kỳ góc phố nào cũng có thể thành nơi sống ảo của các chị các mẹ.

Bạn cứ đi vào ngõ, sẽ đến 1 ngã, rẽ vào ngã đó, đi qua 1 cái cầu bắc qua kênh, rồi lại đến một cái ngõ khác, rồi đi qua cầu, rồi đến bờ sông lớn, rồi lẽ vào ngõ tiếp ... nó cứ như vậy như vậy thôi.

Đợt đó bọn mình đi đã là tháng 9 rồi, trời bớt nóng hơn mùa hè những cũng còn khá nóng, đi bộ nhiều cũng khá mệt.

Có một số điểm đẹp ở Venice mà bọn mình có ghé qua, ví dụ như:

Một cây cầu lớn (Ponte dell'Accademia) để ngắm cảnh thuyền bè qua lại khá thơ mộng:

Hay là quảng trường trung tâm tên là Piazza San Marco - nơi tụ tập rất đông người và nhà hàng. Bọn mình đã ngồi ăn 1 lúc ở đây, kem tráng miệng phải nói là rất ngon (tất nhiên, đến Ý là phải ăn kem Ý luôn rồi)

Hay là nhà thờ Basilica di Santa Maria della Salute ở ngay mỏm cửa sông nối ra biển cực đẹp:

Hay là bạn cảm thấy bất ngờ khi 1 anh người nước ngoài đeo cái túi Phân Bón NPK cực chất đến từ đất nước bạn.

Và cuối cùng là bọn mình cũng thử ngồi thuyền của mấy anh zai đẹp giá 80 EURO / thuyền trong 30 phút, có thể đi tối đa 6 người.

Do cả ngày đi bộ khá mệt nên bọn mình cũng đi ăn tối tí là về nghỉ ngơi, mai lấy sức đi tiếp.

Nói chung team này cũng không chú trọng quá đến sống ảo, nên cũng không hào hứng lắm đi chơi tại đây. Nếu bạn thích khám phá những góc thơ mộng, hay lịch sử Châu Âu này nọ thì chắc bạn sẽ thích Venice. Còn với bọn mình thì đến 1 lần cho biết là đủ rồi.

Phong

Phong

Việt Nam